Con Sóng Nhỏ

Nhìn thấy một con sóng cao lớn bên cạnh, con sóng nhỏ tỏ ra bực mình:

- Bực ghê. Sóng kia lớn quá, sao ta bé tí. Chúng mạnh mẽ xiết bao sao ta yếu đuối thế này.

Con sóng to cười đáp:

- Đó là vì không nhận ra gốc gác của mình mà bạn buồn bực thế.

-Tôi không là sóng thế là gì?

- Sóng chỉ là hình thức tạm thời trong bản chất của bạn. Kỳ thực bạn là nước. Một khi nhận ra bản chất của chính mình là nước, bạn sẽ không còn ấm ức với cái vỏ sóng này và không còn buồn bực gì nữa.

Con sóng nhỏ hiểu ra, cười vui vẻ:

- À, bây giờ thì tôi hiểu. Bạn và tôi tuy hai mà một.

Con người cũng vậy, vì chấp vào ‘cái tôi’, cho rằng "cái ngã" là ta nên chúng ta hay phân biệt ta - người, muốn mọi thứ là ‘của ta’, từ đó mà gây ra đủ mọi thứ rắc rối và khổ đau trong cuộc sống. Khi trí tuệ và tầm nhìn đủ lớn, ta sẽ thấy tất cả chúng ta vốn không khác, đều cùng một bản thể, đều mong muốn hạnh phúc và xa lìa đau khổ. Bởi vậy làm khổ người khác là gây hại chính mình. Ngược lại, vun đắp hạnh phúc cho người khác sẽ mang lại hạnh phúc cho chính mình.

(St)