Chuyện cái thùng nước

Chuyện kể rằng, có một bà lão người Hoa có hai cái thùng mà bà dùng để gánh nước trên vai. Một trong hai cái thùng nước ấy có cái tật là hay nhún nhẩy theo bước chân của bà, nên mất gần hết nước, trong khi cái thùng bên kia thì thật tốt, gánh về tận nhà thùng nước vẫn còn nguyên.
 
Sau chuyến gánh nước từ suối về tới nhà, thì cái thùng có tật nhún nhẩy chỉ còn vỏn vẹn phân nửa nước. Hành động này xảy ra đều hai năm dài liên tiếp. Tuy bà lão gánh trên vai hai thùng nước nhưng mang về nhà chỉ được một thùng rưỡi nước mà thôi.  
 
Cái thùng nguyên chứa đầy nước rất tự đắc về sự hoàn hảo của mình, trong khi cái thùng còn lại thì tủi thân vì nhược điểm của bản thân mình, nó bèn nói với bà lão, rằng: " Bà ơi, con lấy làm xấu hổ vì cái tật nhún nhẩy của mình, nên trên đường từ suối bà gánh về đến nhà, thùng của con  luôn văng nước tung tóe ra ngoài. "
 
Nghe vậy, lão bà cười hiền lành nói: 
 
" Thùng nước của ta ơi, con không thấy mé đường phía bên con hoa nở rộ đấy ư ? Trong khi mé đường của thùng nước bên kia thì chẳng có hoa nào nở cả. Vì biết nhược điểm của con hay văng nước trong khi gánh, ta đã gieo hạt hoa và chính con là người chăm chỉ tưới cho hoa lớn, hoa trỗ bông. Hai năm trường con đã tặng cho ta những bông hoa tuyệt sắc. Nếu như không có thùng nước bị hỏng như con, thì ta đâu có hoa rực rỡ để chiêm ngưỡng, để ta hái hoa mang vào Chùa cúng Phật, đem về nhà chưng bày trên bàn, và mọi người trầm trồ tấm tắt khen đẹp!"
 
--- Mỗi người trong chúng ta sinh ra đời đều có mang một thói hư tật xấu nào đó, nhưng thói hư, tật xấu như cái thùng nhún nhẩy đó lại được việc tưới hoa, hoa tô vẽ cho cuộc đời chúng ta càng thêm thú vị và thật đáng yêu.
 
Qua bài học này, chúng ta nên chấp nhận nhau, chấp nhận mặt tốt lẫn mặt xấu của nhau. Thể như chúng ta là cái thùng nước có khuyết tật hay văng nước ra ngoài vậy.

 
Sưu tầm