Chiếc bình nứt và bài học về kỷ luật
26/07/2025 - 07:32
Lượt xem: 38 lượt
Nếu bạn đang chật vật để duy trì sự đều đặn trong hành trình của mình, hãy đọc câu chuyện này đến cuối. Nó có thể thay đổi cách bạn nhìn nhận về sự tiến bộ.
Ngày xưa, có một cậu bé tên là Leo sống trong một ngôi làng nhỏ. Một buổi chiều, khi đang tản bộ qua làng, Leo bắt gặp một cảnh tượng lạ: một ông lão tên Sam đang gánh hai chiếc bình đất trên vai, buộc vào một thanh tre. Một trong hai chiếc bình bị nứt dọc theo thân, nước rỉ đều trên suốt đoạn đường ông đi.
Leo thắc mắc:
— "Sao ông vẫn dùng chiếc bình bị nứt đó? Bình nước bị nứt, nước bị rỉ ra ngoài rồi mà."
Ông Sam chỉ mỉm cười:
— "Sáng mai, đi cùng ta. Ta sẽ cho cháu thấy."
Sáng hôm sau, họ cùng đi đến bờ sông. Ông Sam múc đầy nước vào cả hai bình, rồi bắt đầu hành trình quay về. Đi được nửa đường, ông dừng lại.
— "Nhìn xuống mặt đất đi, Leo."
Cậu bé cúi nhìn và sững sờ. Một bên lối đi khô cằn. Nhưng bên còn lại – nơi nước rỉ từ chiếc bình nứt – đầy những bông hoa đang nở rộ, đủ sắc màu.
Ông Sam nhẹ nhàng nói:
— "Chiếc bình nứt này đã tưới nước cho những bông hoa ấy suốt bao ngày tháng qua. Không phải bằng dòng chảy lớn lao, mà chỉ từng giọt một, mỗi ngày. Và đó là điều kỳ diệu mà nó đã âm thầm tạo ra."
Leo im lặng. Trong lòng cậu có gì đó như vừa được đánh thức.
Ông Sam tiếp lời:
— "Cháu nghĩ sự đều đặn là phải hoàn hảo. Không phải vậy. Đều đặn là tiếp tục bước đi – dù đôi khi ta cảm thấy mình chẳng đủ giỏi, chẳng đủ sức. Chiếc bình bị nứt vẫn đi mỗi ngày, nên hoa vẫn nở mỗi ngày."

Leo cúi đầu:
— "Nhưng cháu dễ bỏ cuộc lắm… Mất động lực là cháu dừng lại ngay."
Ông Sam gật đầu:
— "Động lực đến rồi đi. Cháu không cần nó. Chỉ cần chọn một việc nhỏ, rồi làm mỗi ngày. Cháu sẽ ngạc nhiên trước điều mình có thể xây dựng theo thời gian."
Từ hôm đó, Leo không còn đuổi theo cảm hứng nữa. Cậu chỉ chọn một thói quen: dậy sớm. Không cần điều gì lớn lao, chỉ là dậy sớm mỗi sáng. Có những ngày thật khó, có hôm cậu muốn bỏ cuộc, nhưng rồi cậu nhớ tới chiếc bình nứt – và lại bước tiếp.
Tuần nối tuần, tháng nối tháng, Leo thấy mình mạnh mẽ hơn, tập trung hơn, tự tin hơn. Mọi người hỏi:
— "Làm sao cháu có kỷ luật vậy?"
Leo mỉm cười:
— "Cháu không cố để hoàn hảo nữa. Cháu chỉ bắt đầu – và không dừng lại."
Bạn không cần phải hoàn hảo.
Bạn không cần làm quá nhiều.
Bạn chỉ cần làm đều đặn.
Ngay cả một chiếc bình nứt… nếu vẫn bước đi mỗi ngày… cũng có thể tưới hoa nở dọc đường.
Hãy bắt đầu từ điều nhỏ.
Hãy hiện diện mỗi ngày.
Và để thời gian cho bạn những đóa hoa.
(Theo ‘Wise Mindset’)
Ngày xưa, có một cậu bé tên là Leo sống trong một ngôi làng nhỏ. Một buổi chiều, khi đang tản bộ qua làng, Leo bắt gặp một cảnh tượng lạ: một ông lão tên Sam đang gánh hai chiếc bình đất trên vai, buộc vào một thanh tre. Một trong hai chiếc bình bị nứt dọc theo thân, nước rỉ đều trên suốt đoạn đường ông đi.
Leo thắc mắc:— "Sao ông vẫn dùng chiếc bình bị nứt đó? Bình nước bị nứt, nước bị rỉ ra ngoài rồi mà."
Ông Sam chỉ mỉm cười:
— "Sáng mai, đi cùng ta. Ta sẽ cho cháu thấy."
Sáng hôm sau, họ cùng đi đến bờ sông. Ông Sam múc đầy nước vào cả hai bình, rồi bắt đầu hành trình quay về. Đi được nửa đường, ông dừng lại.
— "Nhìn xuống mặt đất đi, Leo."
Cậu bé cúi nhìn và sững sờ. Một bên lối đi khô cằn. Nhưng bên còn lại – nơi nước rỉ từ chiếc bình nứt – đầy những bông hoa đang nở rộ, đủ sắc màu.
Ông Sam nhẹ nhàng nói:
— "Chiếc bình nứt này đã tưới nước cho những bông hoa ấy suốt bao ngày tháng qua. Không phải bằng dòng chảy lớn lao, mà chỉ từng giọt một, mỗi ngày. Và đó là điều kỳ diệu mà nó đã âm thầm tạo ra."
Leo im lặng. Trong lòng cậu có gì đó như vừa được đánh thức.
Ông Sam tiếp lời:
— "Cháu nghĩ sự đều đặn là phải hoàn hảo. Không phải vậy. Đều đặn là tiếp tục bước đi – dù đôi khi ta cảm thấy mình chẳng đủ giỏi, chẳng đủ sức. Chiếc bình bị nứt vẫn đi mỗi ngày, nên hoa vẫn nở mỗi ngày."

Leo cúi đầu:
— "Nhưng cháu dễ bỏ cuộc lắm… Mất động lực là cháu dừng lại ngay."
Ông Sam gật đầu:
— "Động lực đến rồi đi. Cháu không cần nó. Chỉ cần chọn một việc nhỏ, rồi làm mỗi ngày. Cháu sẽ ngạc nhiên trước điều mình có thể xây dựng theo thời gian."
Từ hôm đó, Leo không còn đuổi theo cảm hứng nữa. Cậu chỉ chọn một thói quen: dậy sớm. Không cần điều gì lớn lao, chỉ là dậy sớm mỗi sáng. Có những ngày thật khó, có hôm cậu muốn bỏ cuộc, nhưng rồi cậu nhớ tới chiếc bình nứt – và lại bước tiếp.
Tuần nối tuần, tháng nối tháng, Leo thấy mình mạnh mẽ hơn, tập trung hơn, tự tin hơn. Mọi người hỏi:
— "Làm sao cháu có kỷ luật vậy?"
Leo mỉm cười:
— "Cháu không cố để hoàn hảo nữa. Cháu chỉ bắt đầu – và không dừng lại."
Bạn không cần làm quá nhiều.
Bạn chỉ cần làm đều đặn.
Ngay cả một chiếc bình nứt… nếu vẫn bước đi mỗi ngày… cũng có thể tưới hoa nở dọc đường.
Hãy bắt đầu từ điều nhỏ.
Hãy hiện diện mỗi ngày.
Và để thời gian cho bạn những đóa hoa.
(Theo ‘Wise Mindset’)
- 38 lượt






