‘Tháng rộng năm dài’

Trong vòng quay năm tháng của thời gian, có những người chia xa rồi mình cứ ngỡ lần sau sẽ gặp lại. Có những việc, mình cho rằng vẫn cứ thế mà tiếp tục. Nhưng rồi chỉ trong sát-na bạn quay lưng đi, rất nhiều thứ bỗng trở thành lần cuối.

Hôm nay mặt trời lặn, ngày mai mọc lại đã có nhiều thay đổi, huống chi thế sự không ngừng luân chuyển. Vì thế mà có những bất cẩn lỡ lầm ngỡ còn lần sau, nhưng rồi chờ mãi, không sao tìm được cơ hội để bù đắp.

Sai lầm lớn nhất của chúng ta là luôn cảm thấy mình còn nhiều thời gian. Nhìn thấy tháng ngày tiếp nối, ngỡ thời gian là thứ mình có thể tính toán được. Ngỡ còn rất nhiều ngày mai để giải quyết vấn đề, để gặp gỡ những người hôm nay chưa kịp gặp.

Nhưng chúng ta quên rằng thời gian chỉ có trôi qua mà không bao giờ quay lại, quên rằng trên đời có những ân tình không cách gì đền đáp, quên rằng kiếp người vốn rất ngắn ngủi, mạng sống lại quá mong manh, quên mất cuộc đời vốn không có gì là vĩnh viễn.

Người đến kẻ đi trong nhân gian, cái gọi là “tháng rộng năm dài” thật ra không hề dài như mình tưởng. Việc mình nghĩ đã rất chắc chắn, trong tích tắc vẫn có thể biến mất bởi lẽ vô thường của cuộc sống. Một vài tâm nguyện nếu để lỡ làng, có khi muôn kiếp về sau vẫn không thể gặp lại.

Trong vô số sự kỳ vọng của thế gian, lớn nhất vẫn là sự kỳ vọng vào ngày mai. Trong muôn vạn lời nói dối của cuộc đời, trầm trọng nhất chính là “tháng rộng năm dài”. Chúng ta cứ ngỡ tương lai còn rất dài, nhưng ai chắc được ngày mai và đời sau, cái nào đến trước?

Cho nên, đừng tin vào câu nói “tháng rộng năm dài”. Tháng có thể rộng, năm có thể dài, nhưng không phải dành cho tất cả chúng ta. Cũng đừng quá chờ đợi gì ở cuộc sống vô thường này.

Nhân khi mặt trời còn tỏ rạng, gió thổi còn mát mẻ, sức khỏe còn cho phép, tranh thủ thực hiện những việc mình muốn làm, yêu thương người mình muốn yêu, gặp gỡ người mình muốn gặp, vì thời gian qua rồi sẽ không bao giờ trở lại.


(Suối Thông)