MẶC KỆ ĐI! GIẢI THOÁT CHO CHÍNH MÌNH!

Mặc kệ, không phải là tức giận, mà đó là quên đi. Mặc kệ, không phải là oán trách, mà đó là thay đổi. Mặc kệ, không phải là oan ức, mà đó là tha thứ. Mặc kệ, không phải là diễn kịch, mà đó là khoan dung...

- Nếu một ngày bạn bị hàm oan, bị người khác xúc phạm, tổn thương, bạn chỉ mỉm cười ghi nhận rồi xem nhẹ, không phản ứng, thì ngày đó bạn giải thoát.
 
- Nếu một ngày bạn không tin vào việc thần thánh có thể ban phước giáng họa. Bạn chỉ tin vào luật nhân quả công bình khắp thế gian. Gieo nhân gì, gặt quả nấy. Bạn tự nhận thấy mình là một cá thể tồn tại trong vũ trụ này, cá thể đó hoàn toàn có thể vươn lên để tự hoàn thiện mình, hòa nhập với Vũ trụ. Ngày đó bạn được giải thoát.
 
- Nếu một ngày bạn thôi không bất mãn với chính mình, với những người xung quanh. Bạn biết chấp nhận chính mình, chấp nhận mọi người như họ đang là. Lúc đó bạn được giải thoát.
 
- Nếu một ngày bạn bằng lòng với những gì mình đang có, biết vui với chiếc điện thoại đã đủ chức năng cần thiết cho nhu cầu của mình, mà không phải là một chiếc điện thoại hạng sang. Thì ngay đó bạn được giải thoát.
 
- Nếu một ngày bạn nhận ra mình làm việc vì niềm vui, vì những nhu cầu tối thiểu ăn, mặc, ở, vì muốn san sẻ cho người khác. Bạn chọn được một công việc vừa lợi mình lợi người, vừa không làm tổn hại đến chúng sinh khác. Không phải vì tham muốn, không phải vì muốn có nhiều hơn, thì lúc đó bạn được giải thoát.
 
- Nếu một ngày bạn ngắm đóa hoa ven đường, chỉ đơn giản là ngắm và thưởng thức vẻ đẹp của đóa hoa mà không phải là muốn sở hữu nó, thì ngay đó bạn được giải thoát.

- Ngày nào bạn biết cho đi, biết giúp đỡ mọi người, mọi chúng sinh. Giúp đỡ mà không yêu cầu nhận lại bất kỳ điều gì, giúp mà không thấy mình đang giúp. Lúc đó bạn được giải thoát.
 
Cuộc đời này, đôi khi bạn phải biết mặc kệ một số người và một số chuyện!
 
Mặc kệ không phải bạn sợ hãi, hèn nhát, mà khi đó bạn tự tìm cho mình một lối thoát, một chút thời gian để thả lỏng bản thân, để chuẩn bị đối diện với cơn bão lớn trước mắt.
 
Mặc kệ, không phải là tức giận, mà đó là quên đi.
 
Mặc kệ, không phải là oan ức, mà đó là tha thứ.
 
Mặc kệ, không phải là diễn kịch, mà đó là khoan dung.
 
Khi bạn tổn thương, hãy nói với chính mình rằng: "Mặc kệ đi, coi tổn thương đó là bài học, lần sau sẽ cẩn thận hơn".
 
Khi bạn tranh cãi với người khác, hãy nhắc nhở bản thân: "Mặc kệ đi, cãi tới cãi lui lãng phí thời gian, hao tổn tâm sức".
 
Khi bạn đối diện với thất bại, hãy thuyết phục chính mình: "Mặc kệ đi, đạt được chưa chắc đã là phúc, mất đi chưa chắc đã là họa, tất cả là nhân duyên".
 
Khi bạn chịu tủi thân, hãy an ủi bản thân rằng: "Mặc kệ đi, nhẫn nhịn được đó là chí khí, nhượng bộ được đó là trí tuệ, chịu tủi bây giờ, sau này may mắn sẽ tới".
 
Một câu đơn giản "Mặc kệ đi" kỳ thực chẳng đơn giản chút nào, cần phải nỗ lực buông bỏ, cần phải thực lòng giải thoát, cần một tấm lòng khoan dung rộng lượng, cần đủ dũng khí để đối diện.
 
Mặc kệ đi! Đó không phải là thỏa hiệp, mà là một loại tâm thế.
 
Mặc kệ đi! Đâu phải là bị khuất phục, đó là sẵn sàng từ bỏ.
 
Mặc kệ đi! Là an ủi, cũng là tha thứ, là dũng khí và cũng là sự kiên cường.
 
Chỉ cần cuộc sống bình an, chỉ cần thân thể khỏe mạnh, chỉ cần ngày qua ngày lạc quan vui vẻ, gia đình hoà thuận, mất đi một chút thì có là gì, tiền tài biết bao nhiêu là đủ. Bằng lòng với những gì mình đang cơ. An trú trong tâm hồn mới là điều quan trọng nhất. Mặc kệ đi, giải thoát cho chính mình!



(St)