12 Điều cảm ngộ


Thứ nhất, khổ cũng được mà vui thì càng tốt. Thông thường mùi vị chua ngọt luôn pha lẫn với đắng cay, nếu có thể giữ tròn nụ cười trước mọi thuận nghịch, tinh thần mới rộng mở. Gặp đau khổ không đánh mất nụ cười, có chuyện vui sẽ càng thêm tươi tỉnh.

Thứ hai, phước cũng được mà họa cũng không sao. Người có phước lớn thì không lo nạn to. Đời người, nên xem trắc trở như những bậc thang thử thách, gặp phước thì tiến lên, có họa liền bước ngang để giữ thăng bằng, an ổn rồi lại tiếp tục tiến về phía trước.

Thứ ba, giàu thì quá tốt mà nghèo cũng chẳng sao. Vì niềm hạnh phúc vốn không phụ thuộc tài sản nhiều hay ít. Người sống phú quý hay đạm bạc cũng đều có nỗi niềm riêng, nên khi giàu sang hãy cứ huy hoàng, lúc nghèo khó cũng đừng quên thanh nhã.

Thứ tư, được thương thì tốt mà bị ghét cũng không sao. Lòng thương hay ghét tùy vào tâm lượng rộng hay hẹp, có duyên hay vô duyên của đôi bên. Được người yêu thương thì nên trân trọng, gặp kẻ oán ghét thời tránh xa ra thì không có gì là vướng vấp.

Thứ năm, được khen thì tốt mà bị chê cũng không sao. Nếu đã xem là khói bay qua mắt thì không cần lưu lại gì cả. Quân tử hay tiểu nhân tự phân thành thiện ác, khen cũng từ đó mà chê cũng do họ, chúng ta chỉ cần làm tốt nhiệm vụ của chính mình.

Thứ sáu, nổi thì tốt mà chìm cũng không sao. Cuộc đời này, nổi chìm vinh nhục rồi cũng thành con số không tròn trĩnh. Như những cơn sóng bập bềnh, chìm thì vào cát, nổi thành bọt biển, rốt cuộc cũng tiêu tan.

Thứ bảy, đúng thì tốt mà sai cũng không sao. Đúng và sai vốn dĩ rất tương đối, có nhiều chuyện hôm nay thấy đúng nhiều năm sau lại thành sai, đứng trên lập trường người này thì đúng, người khác lại thấy sai sai, vậy thì tranh đúng với sai để làm gì?

Thứ tám, thật thì tốt mà giả cũng chẳng sao. Cuộc đời này vốn đã không thật, thì tranh luận thật giả để làm gì? Hồng trần cuồn cuộn mê hoặc lòng người, đừng để cuốn theo, dù thật hay giả.

Thứ chín, thành thì tốt mà bại cũng chẳng sao. Đừng bao giờ lấy thành bại để đánh giá cao thấp. Ai có ý chí phấn đấu mạnh, chính là anh hùng. Gặp lúc thành công thì vẻ vang, lỡ khi thất bại cũng đừng để nản chí.

Thứ mười, được thì tốt mà mất cũng chẳng sao. Vì trong cái được luôn có họa riêng, trong cái mất cũng có phúc riêng, đừng cân đo tuyệt đối. Trong cuộc sống hằng ngày, thấy việc ý nghĩa nhớ cố gắng làm, được thì càng tốt mà mất cũng có giá trị riêng của nó.

Mười một, tỉnh thì tốt mà say cũng chẳng sao, nửa tỉnh nửa say ấy là trạng thái tốt nhất, có thể quên được nhiều việc, quên luôn bản thân cũng là một cảnh giới. Nên nói tỉnh táo là thông minh mà lơ ngơ một chút cũng không hẳn ngu ngốc.

Mười hai, sinh thì tốt mà chết cũng có ý nghĩa riêng. Khi sinh nên vui mừng, lúc chết cũng đừng quá hoảng hốt. Sống ở đời nếu làm được nhiều việc hữu ích cho người khác, thì sinh là quang vinh, chết cũng vĩ đại, có gì phải buồn lo?


(Sư cô Suối Thông)